Thứ Ba sau Chúa Nhật 3 Mùa Chay

HẾT LÒNG THA THỨ
Mt 18,21-35

Bấy giờ, ông Phêrô đến gần Ðức Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, nếu anh em con cứ xúc phạm đến con, thì con phải tha đến mấy lần? Có phải bảy lần không?” Ðức Giêsu đáp: “Thầy không bảo là đến bảy lần, nhưng là đến bảy mươi lần bảy. Vì thế, Nước Trời cũng giống như chuyện một ông vua kia muốn đòi các đầy tớ của mình thanh toán sổ sách. Khi nhà vua vừa bắt đầu, thì người ta dẫn đến một kẻ mắc nợ vua mười ngàn nén vàng. Y không có gì để trả, nên tôn chủ ra lệnh bán y cùng tất cả vợ con tài sản mà trả nợ. Bấy giờ, tên đầy tớ ấy sấp mình xuống bái lạy: “Thưa Ngài, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả hết”. Tôn chủ của tên đầy tớ ấy liền chạnh lòng thương, cho y về và tha luôn món nợ. Nhưng vừa ra đến ngoài, tên đầy tớ ấy gặp một người đồng bạn, mắc nợ y một trăm quan tiền. Y liền túm lấy, bóp cổ mà bảo: “Trả nợ cho tao!” Bấy giờ người đồng bạn sấp mình xuống năn nỉ: “Thưa anh, xin rộng lòng hoãn lại cho tôi, tôi sẽ lo trả anh”. Nhưng y không chịu, cứ tống anh ta vào ngục cho đến khi trả xong nợ. Thấy sự việc xảy ra như vậy, các đồng bạn của y buồn lắm, mới đi trình bày với tôn chủ đầu đuôi câu chuyện. Bấy giờ tôn chủ cho đòi y đến và bảo: “Tên đầy tớ độc ác kia, ta đã tha hết số nợ ấy cho ngươi, vì ngươi đã van xin ta, thì đến lượt ngươi, ngươi không phải thương xót đồng bạn, như chính ta đã thương xót ngươi sao?” Rồi tôn chủ nổi cơn thịnh nộ, trao y cho lính hành hạ, cho đến ngày y trả hết nợ cho ông. Ấy vậy, Cha của Thầy ở trên trời cũng sẽ đối xử với anh em như thế, nếu mỗi người trong anh em không hết lòng tha thứ cho anh em mình.”

SUY NIỆM

Sự tha thứ là một điều thực sự khó khăn để thực hiện. Thật không đơn giản để nói, “Tôi tha thứ cho bạn”.

Cứ theo lẽ thường, chúng ta luôn giữ mối hận thù. Ngay bây giờ, trong năm cuối cấp, tôi vẫn nghĩ về đứa bạn học chung hồi lớp bảy đã đấm tôi trên xe buýt, hoặc người mà đã gây tai nạn cho tôi cách đây ba năm bằng chiếc xe mui trần màu đỏ trên đoạn đường đi vào Nashville. Còn khó hơn nữa để tha thứ cho những người đã làm tổn thương chúng ta một cách nặng nề: người cha đã bỏ đi, người yêu đã phá vỡ trái tim của chúng ta, người bạn đã phản bội sự tin tưởng của chúng ta.

Theo kinh nghiệm của tôi, sự tha thứ đích thực xuất hiện khi tôi cho phép mình thực sự suy gẫm và đáp lại những sự kiện đau đớn đó bằng sự chân thật về cảm xúc của tôi. Đối diện với sự chăm sóc và yêu thương những người làm tổn thương tôi cũng rất hữu ích trong việc mở lòng ra để tôi có thể tha thứ. Sau đó, sau tất cả những điều đó, tôi làm việc để cho đi. Không quên – chúng ta không bao giờ có thể quên được những ký ức đau đớn đó – nhưng hãy để mình đi và nhận ra tôi mạnh mẽ hơn thế nào bởi kinh nghiệm.

Sự tha thứ không phải là chọn lựa cũng không có điều kiện. Cũng như sự tha thứ của Thiên Chúa không bao giờ có giới hạn, mối tương quan của chúng ta phải được chi phối bởi một ân sủng không hạn chế: bảy mươi bảy lần.

Julio C. Salazar ’18
Gia Thi, SDB


Visited 10 times, 1 visit(s) today