Nhiều năm trôi qua, hồ nước lấp lánh âm thầm chảy và lặng ngắm nguồn suối phun lên trên bờ hồ. Nó có chút ganh tị với muôn dáng vẻ đẹp đẽ mà nguồn suối tạo nên, và những âm thanh réo rắt không ngừng. Nó ngẫm nghĩ: “Ôi, Thật là sống động, tràn trề sinh lực! Nguồn suối chẳng khi nào ngừng nghỉ, chẳng khi nào mệt mỏi. Luôn dạt dào, tươi mát. Mình ước muốn trở thành nguồn suối biết bao!”.
Hồ nước cứ miên man với nỗi thao thức của riêng mình: “Mình ước ao đời sống phong phú và đầy thú vị của nguồn nước biết bao. Rất nhiều lần mình đã nghe thấy dân chúng thốt lên lời thán phục, tiếng hò hét nhiệt tình của họ trong lúc đùa chơi trong dòng nước. Khi chảy vào hồ thì chúng di chuyển dịu dàng, hiền lành và kín đáo. Thỉnh thoảng các cặp tình nhân ngồi trên bờ hồ, tay trong tay lặng ngắm nguồn suối, mà mình cũng chẳng biết tại sao. Những cặp khác thì ngồi trên bãi cỏ hoặc trên băng ghế đá, dõi mắt nhìn phong cảnh tĩnh lặng và êm đềm mà nguồn suối cống hiến. Ôi, mình ước muốn trở thành nguồn suối biết mấy… Nhưng tiếc quá, mình chỉ là một hồ nước, cho dù là cái hồ đẹp nhất, bởi vì mình chẳng có gì đặc biệt, chẳng to lớn, cũng chẳng gợi cảm. Mình thật là vô nghĩa”.
Còn nguồn suối, từ bao năm nay nó quan sát hồ nước lấp lánh và thinh lặng, và nó hết sức ghen tị với hồ nước. Nó nghĩ: “Hồ nước bình thản biết chừng nào!”. “Hãy nhìn hồ nước mà xem. Nó chẳng phải tìm cách gây ấn tượng với ai. Nước hồ không phải lo lắng chảy, nó cũng chẳng xao động. Nó không nhào lộn, không ồn ào. Trái lại, mình cần người khác để ý thì mới hứng khởi. Mình làm mọi sự để thu hút sự chú ý của người khác, nhưng làm như thế mình cảm thấy mệt nhoài! Hồ nước mới thực sự hạnh phúc! Dân chúng đi dạo trên bờ còn hồ nước chẳng lo phải chiêu trò để thu hút ai, hoặc vài người thong thả ngồi trên bãi cỏ lặng ngắm những sóng nước lăn tăn trên mặt hồ. Hồ nước chẳng mệt nhọc, chẳng đau khổ. Nếu mình ngưng mọi trò vui giải trí cho người khác, thì liệu còn ai nhìn đến mình không? Chẳng có gì hấp dẫn nếu một nguồn suối đứng yên và câm lặng. Mình ao ước được là một hồ nước thanh bình và thinh lặng! Mình sẽ dám hy sinh mọi sự để có thể đổi lấy số phận này, cho dù chỉ là trong chốc lát”.
Sứ điệp cho bạn…
Chấp nhận nghĩa là bạn đón nhận thực tế với sự thanh thản, coi như sự phải đến và trong con tim đầy ý thức. Chấp nhận không có nghĩa là nói: “Mọi sự đều tốt đẹp”, nhưng là “Chẳng thiếu thốn gì, mọi sự đều sẵn sàng cả rồi!”.