Suy Niệm Lời Chúa – Chúa Nhật, ngày 26/10/2025 – Chúa Nhật 30 thường niên, Năm c: Cầu Nguyện Trong Khiêm Tốn và Kiên Trì

Cầu Nguyện Trong Khiêm Tốn và Kiên Trì

1. Bài Đọc I (Hc 35, 15b-17. 20-22a): Thiên Chúa Nhậm Lời Kẻ Khiêm Nhường

  • Cắt nghĩa và Chú giải: Sách Huấn Ca (tiếng Hy Lạp là Ecclesiasticus – sách dùng trong cộng đoàn) là một bộ sách Khôn Ngoan dạy về cách sống đạo đức và khôn ngoan. Đoạn trích hôm nay nhấn mạnh đến sự công minh tuyệt đối của Thiên Chúa, là “Quan án” không hề thiên vị (c. 15b). Người không xem trọng “vinh quang loài người”, tức là địa vị, tài sản hay công trạng bên ngoài.
  • Ý chính: Điểm đặc biệt là Thiên Chúa nhậm lời kẻ bị áp bức, kẻ nghèo khó, mồ côi, góa bụa. “Lời cầu nguyện của kẻ khiêm nhường vọng lên tới các tầng mây” (c. 17). Điều này không có nghĩa Thiên Chúa thiên vị người nghèo, nhưng Người lắng nghe tiếng kêu của những người bị tước đoạt công lý, những người không còn nơi nương tựa nào khác ngoài Người. Sự khiêm nhường của họ (không dám cậy dựa vào bản thân, chỉ còn biết kêu cầu Chúa) chính là điều khiến lời nguyện của họ có sức mạnh, “sẽ không yên lòng cho đến khi lời nguyện nó đến nơi” (c. 20) – diễn tả sự kiên trìtin tưởng tuyệt đối.

2. Bài Đọc II (2 Tm 4, 6-8. 16-18): Chiến Đấu Vì Đức Tin Trong Phép Khiêm Nhường

  • Cắt nghĩa và Chú giải: Đây là những lời tâm huyết cuối cùng của Thánh Phaolô Tông Đồ gửi cho môn đệ Timôthê, trước khi Người chịu tử đạo.
    • “Phần cha, cha sắp phải đổ máu ra làm lễ tế” (c. 6): Phaolô ý thức về cái chết sắp đến, dùng hình ảnh lễ tế (hiến tế) để nói lên ý nghĩa hy sinh trọn vẹn của đời mình.
    • “Cha đã chiến đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đã chạy hết chặng đường, đã giữ vững niềm tin” (c. 7): Phaolô dùng hình ảnh vận động viên (rất quen thuộc trong văn hóa Hy Lạp) để mô tả cuộc đời truyền giáo của mình. Đó là một cuộc chiến chính nghĩa (cao đẹp), một cuộc chạy đua kiên trì (hết chặng đường) và một sự trung tín tuyệt đối (giữ vững niềm tin).
  • Ý chính: Phaolô không hề khoe khoang; ngược lại, trong bối cảnh bị bỏ rơi (“không ai đứng bên cha”), ông phó thác vào Chúa: “Nhưng Chúa đã phù hộ cha và ban sức mạnh cho cha” (c. 17). Ơn cứu độ, “triều thiên công chính” (c. 8), là phần thưởng của Chúa ban, chứ không phải do công sức tự mãn của mình. Sự khiêm nhường của Phaolô nằm ở việc nhìn nhận mọi thành công đều do ơn Chúa.

3. Suy Tin Mừng (Lc 18, 9-14): Hai Người Cầu Nguyện và Mầu Nhiệm Công Chính Hóa

  • Cắt nghĩa và Chú giải: Chúa Giêsu kể dụ ngôn này “với những ai hay tự hào mình là người công chínhhay khinh bỉ kẻ khác” (c. 9). Đây là chìa khóa để hiểu ý nghĩa câu chuyện.
    • Người Pharisêu (Biệt phái):
      • Hành động: Đứng “thẳng” (tư thế tự mãn), “cầu nguyện với riêng mình” (c. 11 – không phải cầu nguyện với Chúa mà là tự nói về mình).
      • Nội dung: Thực thi vượt luật (ăn chay hai lần/tuần, dâng một phần mười tất cả hoa lợi, không chỉ những thứ luật buộc) và so sánh/khinh bỉ kẻ khác (“tôi không như các người khác… hay là như tên thu thuế kia”).
      • Sai lầm: Biến lời cầu nguyện thành bản báo cáo công trạnglời buộc tội người khác. Người ấy tự cho mình là công chính, không cần ơn Chúa, không nhận ra mình là tội nhân.
    • Người Thu thuế:
      • Hành động: Đứng xa xa (ý thức mình không xứng đáng), không dám ngước mắt lên trời (tâm trạng hối lỗi sâu sắc), đấm ngực (dấu chỉ sám hối).
      • Nội dung: Chỉ một câu duy nhất: “Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội” (c. 13).
      • Ý nghĩa: Nhận mình là tội nhân, hoàn toàn phó thác vào lòng thương xót (mercy) của Thiên Chúa.
  • Kết luận của Chúa Giêsu (c. 14): Người thu thuế “ra về được khỏi tội” (được công chính hóa), còn người Pharisêu thì không. Quy tắc vàng: “Vì tất cả những ai tự nâng mình lên, sẽ bị hạ xuống, và ai hạ mình xuống, sẽ được nâng lên”. Sự khiêm nhường chính là điều kiện tiên quyết để đón nhận ơn cứu độ và lòng thương xót.

——

Cả ba bài đọc đều hướng đến một chủ đề duy nhất: Đức Khiêm Nhường là cánh cửa mở ra Lòng Thương XótƠn Công Chính Hóa của Thiên Chúa.

1. Ý Chính Của Lời Chúa: Khiêm Tốn Là Nền Tảng Của Mọi Nhân Đức

  • Thiên Chúa lắng nghe tiếng kêu của người khiêm nhường (Bài đọc I): Người không bị ấn tượng bởi công trạng hay địa vị, nhưng bởi tâm hồn tan nát và khiêm hạ. Sự nghèo nàn về tinh thần (nhận mình không là gì cả) là điều kiện để được Thiên Chúa làm cho trở nên giàu có (ơn thánh).
  • Cầu nguyện khiêm nhường là lối vào ơn tha thứ (Tin Mừng): Lời cầu nguyện đúng đắn không phải là lời khoe khoang, so sánh hay buộc tội, mà là lời van xin với trọn niềm tin và sự sám hối (“Lạy Chúa, xin thương xót con”).
  • Mọi thành công đều là Ơn Chúa (Bài đọc II): Ngay cả việc chiến đấu hết mình cho đức tin, giữ vững lòng trung tín, cũng phải được nhìn nhận là do “Chúa đã phù hộ và ban sức mạnh”. Không có chỗ cho sự tự mãn.

2. Suy Tư của Giáo Hội: Khiêm Nhường, Sự Thật và Công Lý

  • Đức Giáo Hoàng Phanxicô thường nhắc nhở rằng thái độ tự mãn (tự công chính hóa) là mối nguy hiểm lớn nhất, là tiền đề của tính giáo sĩ trịthói đạo đức giả. Ngài dạy: “Nếu chúng ta quên xin ơn tha thứ, chúng ta đã quên điều căn bản nhất của đời sống Kitô hữu. Chúng ta cần nhìn vào mình như là người thu thuế: ‘Lạy Chúa, xin thương xót con là kẻ có tội’.”
  • Thánh Augustinô: “Sự kiêu căng đã biến thiên thần thành quỷ dữ. Sự khiêm nhường đã biến con người thành thiên thần. Vì vậy, khiêm nhường là cánh cửa của tri thức và là điểm khởi đầu của mọi nhân đức.”
  • Học giả: Sự khiêm nhường không phải là tự khinh chê bản thân, mà là sống trong Sự Thật – sự thật rằng chúng ta là thụ tạo, yếu đuối, tội lỗi, nhưng được Thiên Chúa yêu thương vô cùng.

3. Định Hướng Sống Cụ Thể và Thực Tế cho Giáo Dân

  • Biến Lời Cầu Nguyện Thành Sự Thật: Trong đời sống hằng ngày, hãy tập tắt đi “người Pharisêu” trong lòng mình. Đừng biến lời cầu nguyện thành bản liệt kê thành tích hay danh sách lỗi lầm của người khác. Khi bước vào Nhà thờ, khi quỳ gối, hãy nhớ lại cử chỉ của người thu thuế: đấm ngực (thực sự sám hối), đứng xa xa (ý thức sự bất xứng), và chỉ xin Lòng Thương Xót.
  • Tránh Xét Đoán và So Sánh: Căn bệnh của người Pharisêu là khinh bỉ kẻ khác. Giáo dân được mời gọi nhìn vào những lỗi lầm của bản thân trước, đừng vội vàng xét đoán hay phê bình người anh em, ngay cả những người có lối sống xem ra “kém đạo đức” hơn mình. Hãy noi gương Phaolô, nhận ra mọi việc tốt mình làm là nhờ ơn Chúa, không phải để khoe khoang.
  • Cộng tác với Ơn Chúa: Khiêm nhường không phải là thụ động. Khiêm nhường giúp ta nhận ra mình yếu đuối để rồi cậy dựa vào sức mạnh của Chúa (như Phaolô đã chiến đấu đến cùng nhờ ơn Chúa). Hãy làm hết sức mình với trọn khả năng, nhưng luôn ý thức rằng sự thành công cuối cùng là do Chúa.Kết Luận và Lời Cầu Nguyện

4. Kết Luận: Cửa Lòng Thương Xót

Kính thưa cộng đoàn, dụ ngôn hôm nay là một tấm gương soi hồn vĩ đại. Thiên Chúa không cần những kẻ khoe khoang công trạng, nhưng Người cần những tâm hồn chân thành nhận mình là tội nhân và khát khao lòng thương xót. Chỉ khi biết hạ mình xuống trước mặt Thiên Chúa, chúng ta mới được nâng lên trong ân sủng. Cánh cửa Lòng Thương Xót của Chúa luôn rộng mở, nhưng chỉ những ai cúi đầu mới bước qua được.

*Lời Cầu Nguyện Nhỏ

Lạy Chúa Giêsu, xin dạy chúng con cầu nguyện với lòng khiêm tốn và chân thành của người thu thuế. Xin cất khỏi lòng chúng con thói kiêu căng tự mãn, và ban cho chúng con ơn biết nhận ra rằng mọi sự tốt lành trong đời sống chúng con đều là hồng ân của Chúa. Xin thương xót con là kẻ có tội. Amen.

 

Visited 59 times, 18 visit(s) today