RWANDA – SỐNG NGHÈO VỚI PHẨM GIÁ

     (Hãng thông tấn Salêdiêng – ANS) Kigali 02.07.2021 – Trong nhiều tháng qua, đại dịch đã cản trở việc viếng thăm các công cuộc Salêdiêng trên khắp thế giới. Cuối cùng, sau một thời gian dài, tại một số quốc gia như Rwanda, việc nhập cảnh lại được cho phép. Ở đây, chính quyền địa phương đã áp dụng các biện pháp an ninh chống lại sự lây lan của dịch bệnh, điều này đã đưa Rwanda trở thành một trong những quốc gia an toàn nhất thế giới.

     Sư huynh Giampietro Pettenon, SDB, Chủ tịch tổ chức “Missioni Don Bosco” – Don Bosco Truyền Giáo, viết:

     Thủ đô Kigali đã đoạt giải thành phố sạch nhất châu Phi. Đất nước nhỏ bé này nằm trong khu vực Đại Hồ, trên đường Xích đạo, đang trải qua một sự phát triển kinh tế rất đặc biệt mặc dù không sở hữu nguồn tài nguyên thiên nhiên khổng lồ như Congo gần đó.

     Thật không may, trong số những vấn nạn tàn bạo xảy ra ít lần trong lịch sử, Rwanda cũng đã có một kỷ lục. Cuộc diệt chủng năm 1994 là một sự thật mà thậm chí khó có thể thuật lại. Chỉ trong 100 ngày, ước tính có một triệu người chết, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Hai tộc người của nơi này: người Hutus và hơn hết là người Tutsis đã chứng kiến ​​cha mẹ, anh em và con cái của họ chết trong máu. Nạn diệt chủng ở Rwanda là một cú sốc lớn mà sau 27 năm, người ta vẫn phải vật lộn để vượt qua.

     Vào lúc đó, Liên Hợp Quốc buộc các nhà truyền giáo Salêdiêng châu Âu phải lên máy bay và đến Bỉ lánh nạn. Nhưng họ trả lời rằng họ sẽ chỉ lên chuyến bay giải cứu đó nếu các anh em Salêdiêng châu Phi của họ cũng cùng đi, hoặc họ sẽ ở lại để cùng nhau chia sẻ số phận sẽ xảy đến với họ. Vì thế, người ta đã đưa tất cả họ đến nơi an toàn và ngay khi điều kiện an ninh cho phép, một lần nữa họ cùng quay trở lại Rwanda. Họ nhìn thấy các công cuộc Salêdiêng bị cướp bóc và tàn phá hoàn toàn. Chúng tôi phải làm lại từ đầu.

     Sư huynh Pettenon tiếp tục kể về chuyến thăm gần đây đến nhà Salêdiêng ở Butare. Nơi đây, anh em Salêdiêng có một giáo xứ lớn với ngôi nhà thờ mới xây, nhờ sự đóng góp chính của giáo dân, nó có quy mô xứng tầm một thánh đường. Tiếp đó là trung tâm dạy nghề đào tạo đầu bếp, thợ hàn, thợ mộc, thợ xây, thợ làm tóc, thợ may và còn có Nhà tập Salêdiêng. Đây là ngôi nhà đào tạo ra những người trẻ chuẩn bị được thánh hiến trong Tu Hội Salêdiêng, ở đó họ sẽ sống, học tập và cầu nguyện. Năm nay, có 16 tập sinh, tuổi từ hai mươi đến ba mươi, đến từ Uganda, Burundi, Rwanda và Trung Phi.

     Thầy Pettenon viết: “Ở vùng ngoại vi của các thành phố, cũng như ở các vùng nông thôn, điều kiện sống không dễ dàng.” Thầy nói thêm: “Người ta nghèo, nhưng không khổ. Và cái nghèo được sống với phẩm giá. Chính ở Butare, tôi đã bị ấn tượng bởi cảnh nghèo khó thầm lặng và gần như ẩn tàng, trong đó những người Salêdiêng cố gắng làm mọi thứ có thể để giúp đỡ những người bất hạnh.”

     Cuối cùng, thầy Pettenon kể về hai cô gái, Nadine và Airenne, hai người tị nạn người Burundi, mới hai mươi tuổi, họ đã bỏ trốn cùng anh trai sau cuộc chiến nổ ra những năm gần đây. “May mắn của họ là gặp được Don Bosco, ngài đang chờ họ bên kia biên giới của đất nước. Và họ vô cùng biết ơn Don Bosco và các con cái ngài vì, cả hai đều nhắc lại rằng, ngài đã cho chúng tôi cơ hội tham gia khóa học để trở thành đầu bếp, ngài đã trả lại cho chúng tôi sự tự tin và hy vọng vào tương lai.”

     Toàn bộ cuốn nhật ký hành trình này có sẵn, bằng tiếng Ý, trên trang web Missioni Don Bosco: www.missionidonbosco.org

     Nguồn: https://www.infoans.org/en/sections/special-reports/item/13194-rwanda-poverty-lived-with-dignity-a-travelogue-in-rwanda

Bọt Biển chuyển ngữ

Visited 3 times, 1 visit(s) today