Thứ bảy, 5-6-1841, áp lễ Chúa Ba Ngôi, Don Bosco được thụ phong linh mục tại nhà nguyện Tòa Tổng Giám mục Torinô khi mới 26 tuổi. Hôm sau, Don Bosco cử hành thánh lễ đầu tiên tại nhà thờ thánh Phanxicô Assisi với sự tham dự của cha Giuse Cafasso, giáo sư và linh hướng của ngài, (sau này cũng được phong thánh). Don Bosco muốn thánh lễ đó rất đơn sơ, chỉ có một mình, hết sức sốt sắng để có thể tạ ơn Thiên Chúa đã dẫn ngài tới đích hằng mơ ước khi còn nhỏ. Lúc truyền phép, khi chăm chú cầu nguyện cho mình và cho người thân (như ngài viết trong cuốn Hồi ký), Don Bosco đã xin Chúa ban cho mình ơn biết sử dụng lời nói thật hữu hiệu, như là ơn đầu tiên của các ơn linh mục. Ngài đã viết một cách rất đơn sơ vào lúc cuối đời – “và rồi hình như cha đã được nhận lời”. Từ ngày đó ngài trở nên người truyền bá Nước Chúa cách kỳ diệu, một người nhiệt tình rao giảng Tin Mừng cho các tâm hồn trẻ.
Tới phần nhớ đến người quá cố, vị linh mục trẻ đã dừng lại lâu hơn: ngài tạ ơn và gởi gắm cho Thiên Chúa các vị ân nhân đầu tiên và vĩ đại đã đi vào cõi vĩnh cửu. Don Bosco đã mau lẹ nhớ tới cha Calosso, thầy dạy Latinh đầu tiên, một vị thầy giàu lòng quảng đại đã lo học phí để tránh cho ngài những bước đường cam go.
Hôm sau, Don Bosco cử hành thánh lễ thứ hai tại đền thờ Consolata,” để cám ơn Đức Trinh Nữ về vô số các ơn mà tôi đã nhận được từ Con của Ngài”.
* Từ thánh lễ đầu tiên ấy, Don Bosco nhận được lòng say mê giáo dục thanh thiếu niên bằng Lời Chúa và bí tích Tình yêu. Tin mừng và Thánh lễ là hai bàn tiệc mà hằng ngày Hội Thánh cống hiến cho mỗi tín hữu để giúp họ lớn lên và trưởng thành trong Đức Kitô. Đó là khoa sư phạm thần linh mà Don Bosco luôn luôn thực thi như người tiên phong và ngày nay ngài là vị thầy lừng danh của khoa sư phạm này.
* Không phải dự lễ, có mặt cách thụ động, nhưng còn phải tham dự tích cực, và cách dự lễ tốt đẹp nhất là rước lễ: kết hợp với Hy lễ được sát tế trên bàn thờ. Don Bosco quyết liệt cổ vũ việc dự lễ và rước lễ. Việc xưng tội thường xuyên và tạo điều kiện thuận lợi cho trẻ em xưng tội có mục đích duy nhất là tán trợ việc rước lễ. Don Bosco đã xác tín rằng nền tảng thiêng liêng của toàn thể phương pháp giáo dục của ngài là ơn Chúa.
* Trong Phụng vụ ngày nay, Lời Chúa được công bố và cắt nghĩa bằng ngôn ngữ thường ngày, nhờ đó người ta có thể thực sự tham dự cách toàn diện vào thánh lễ. Từ trời cao, Don Bosco rất vui mừng vì điều đó, và ngài ước mong cha mẹ cũng như nhà giáo dục nhân danh ngài mà dạy ba điều này thật đến nơi đến chốn:
- Luôn sống trong ơn Chúa để có thể tham dự cách sâu xa và hữu hiệu nhất nhờ việc rước lễ. Ngày nay lời xác quyết của nhà giáo dục tài ba còn có giá trị hơn ngày xưa: “Năng xưng tội, rước lễ thường xuyên và dự lễ hằng ngày là những cột trụ nâng đỡ tòa nhà giáo dục”.
- Nếu được, nên chuẩn bị thánh lễ bằng cách xem trước phần cắt nghĩa vắn tắt và đơn sơ các Bài đọc Kinh Thánh. Cũng có thể tìm hiểu Lời Chúa trước bằng cách đối thoại giữa con cái và cha mẹ, hay giữa học sinh và nhà giáo. Don Bosco cũng đã soạn tập san “Letture cattoliche” để hướng dẫn dân chúng và đặc biệt các thanh thiếu niên nuôi dưỡng mình nơi bàn tiệc Lời Chúa sao cho có hiệu quả nhất.
- Chăm chú theo dõi việc công bố Lời Chúa và tìm cách áp dụng cho chính mình, chớ không phải cho người khác: đó là một sự rước lễ thiêng liêng thiết thực và hữu hiệu nhất.
Tác giả: Lm. Carlô Ambrôgiô SDB
Người dịch: Lm. GB. Nguyễn Văn Thêm, SDB