DÒNG SUỐI VÀ HÒN ĐÁ

Ngày xưa có một hòn đá lớn, tọa lạc trên đỉnh núi. Từ trên cao cúi xuống nó thấy phía dưới sâu có một con suối nhỏ. Hòn đá tự cho mình là mạnh mẽ và cường tráng, cho nên khi thấy con suối nhỏ nhoi vô nghĩa thế, thì nó liền cất tiếng cười ngạo nghễ để chế giễu. Nó luôn đem mình ra so sánh với con suối. Hòn đá tự tin vỗ ngực xưng danh rằng mình mạnh hơn tất cả. Con suối chỉ yên lặng, không trả lời tiếng nào. Dòng nước cứ khiêm tốn tiếp tục chảy. Cho dù vậy,  hòn đá chẳng lúc nào ngơi tự hào về quyền lực của mình.

Một ngày kia, con suối đã chán nghe hòn đá ca cẩm về điều đó, nên nó nói:

–        Bạn luôn tự hào rằng mình mạnh mẽ và vững vàng, nhưng tôi nói cho bạn biết, tôi còn mạnh hơn bạn nhiều. Nhìn tôi yếu ớt thế thôi, nhưng sự bền bỉ của tôi có sức phá hủy bạn, trong khi không đời nào bạn có thể phá hủy tôi.

Hòn đá khổng lồ bắt đầu cười lăn lộn, rồi trả lời:

–        Bây giờ ta sẽ cho ngươi biết ai sẽ là người mạnh hơn và quyền uy hơn.

Nói rồi, hòn đá lăn mình xuống từ ngọn núi, rơi vào chính giữa con suối. Nó có ngăn chặn không cho dòng nước chảy qua, và rộ lên tiếng cười đắc chí, nó nói:

–        Ngươi thấy mình mạnh như thế nào chưa? Ta mới có thọt lét ngươi thôi. Ta còn muốn xem ngươi đuổi ta đi thế nào nữa cơ!

Hòn đá tiếp tục cười, nhưng dòng suối vẫn yên lặng. Ngày này qua ngày khác, rồi hàng tuần, hàng tháng, dòng nước cứ kiên nhẫn và liên tục chảy cạnh hòn đá. Mỗi lần một ít, hòn đá dần bị bào mòn dưới tác động của nước. Lúc này, nó chẳng còn cười và tự phụ được nữa. Hòn đá đang trở nên ngày càng nhỏ bé.

Sự kiên trì của dòng chảy đã làm nên điều tưởng như không thể ấy. Hòn đá bắt đầu cảm thấy mình chuyển động và bị kéo xuống dưới thấp hơn. Trong khi hét lên cùng các viên đá khác, nó bị vỡ vụn, và càng trở nên nhỏ bé hơn nữa. Cuối cùng, nó được dũa gọt thành một mảnh đá bẻ nhỏ và vô nghĩa, trông giống như một cái nhân hạt giống.

Dòng suối với sự bền bỉ đã biểu lộ mình là người mạnh nhất, ngay cả khi diện mạo của nó chẳng có nghĩa gì.

Cùng bạn suy nghĩ

Hòn đá lớn chỉ háo danh, chỉ biết tin vào cái mình có, vào hình thù to lớn.

Con suối nhỏ biết được thế mạnh của mình, biết được giá trị của mình, cho nên nó không hề sợ hãi dưới hình thù to to lớn, hay sức mạnh của hòn đá.

Một người nếu như tin vào giá trị của mình, thì không cần phải dùng lời nói to lớn, mà luôn dám sống ngay cả điều nhỏ với lòng trung tín, sống theo lẽ phải, theo những gì mình đã tin.

Visited 235 times, 1 visit(s) today