BÔNG HOA TÍM NỞ TRÊN VÙNG CỰC BẮC
Mùi hương lạ trong không khí
Một sáng nọ tại vùng Cực Bắc, một con gấu trắng đánh hơi thấy trong không khí có một mùi hương rất lạ, thế là nó vội báo cho gấu cả nghe tin tức này: “Anh này, hình như có một cái gì đó đổ bộ lên vùng đất của chúng ta”.
Cùng lúc ấy, những con gấu nhỏ nghịch ngợm liền phát hiện ra có một bông hoa nhỏ bé mầu tím nhạt, đang run lên vì lạnh, vậy mà nó vẫn can đảm toả hương trong không khí, vì đơn giản, toả hương là bổn phận của nó.
Bọn gấu con gào lên: “Bố ơi, mẹ ơi, ra xem này!”.
“Thấy chưa, em đã nói ngay là có cái gì đó lạ lạ mà!”, vừa nói, gấu trắng mẹ chỉ cho gấu cả xem vật lạ lùng đó, nó đoán: “Theo em, nó hẳn phải là một con cá”.
Con gấu cả đáp: “Không chắc. Và nó cũng chẳng phải là con chim”. Sau một lát ngẫm nghĩ, gấu trắng mẹ nói: “Đúng thế, anh có lý”. Trước khi màn đêm buông xuống, khắp vùng Bắc Cực đều được biết tin tức về một vật thể nhỏ bé màu tím, toả hương thơm, có một cái thân gầy chỉ bằng cái cẳng chân bé tí xíu và bất động, xuất hiện trên sa mạc băng tuyết.
Làm thế nào mà nó đến được chỗ này?
Tò mò đến xem vật thể màu tím này còn có con hải cẩu và hải mã. Rồi cả những con tuần lộc đến từ vùng Siberia, những con bò mộng từ Bắc Mỹ, những con chim biển và sói trắng từ xa xôi đến.
Mọi muông thú đều yêu mến bông hoa lạ với cuống hoa mảnh dẻ. Tất cả đều ngửi thấy mùi hương thơm toát ra từ nó, và làn hương ấy lan toả mãi, đến ngay cả những con thú đến sau cùng cũng phải hắt hơi. Làn hương ấy thơm lừng và không hề bị phôi phai.
Con hải cẩu suy đoán: “Để có thể toả ra làn hương đậm đà thế này tôi chắc nó phải có cái gì đó chôn sâu dưới lớp tuyết”. Gấu trắng tỏ vẻ thông thạo: “Tôi đã nói ngay mà! Nó phải chứa cái gì đó ở phía dưới”. Thực ra gấu trắng chưa nói gì nhưng cũng chẳng con vật nào nhớ ra. Con chim mòng biển từ phía nam được gởi đến để thu lượm tin tức về vật thể màu tím, toả hương thơm với tên gọi Bông Tím. Nó cho biết ở miền đất phía dưới xa có hàng triệu hàng triệu bông hoa như thế.
Hải cẩu quan sát và nhận định: “Tôi đã biết điều này trước rồi. Nhưng làm thế nào mà bông hoa tím này có thể đến tận đây được? Tôi cảm thấy hơi bối rối trước với thắc mắc này đấy!”.
Gấu cả hỏi gấu vợ: “Giống như em nói rằng em đã cảm thấy, có phải không?”.
“Vâng. Không thể biết được ai đã đem bông hoa tím này đến đây”.
Gấu cả thốt lên: “Đúng đấy, tôi cũng đã nghĩ như thế”.
Một ngày nào đó hàng triệu bông hoa sẽ đến
Đêm hôm ấy, cả Cực Bắc trải qua một cơn khủng hoảng kinh hoàng. Dải băng tuyết vĩnh cửu run lên bần bật như tấm gương vỡ tan thành muôn mảnh. Bông hoa mầu tím toả ra một mùi hương nồng nàn, như thể muốn một lần làm tan chảy cái sa mạc băng giá này, để rồi biến nó thành biển cả ấm áp phản chiếu bầu trời xanh biếc, hay thành một cánh đồng cỏ xanh mượt mênh mông.
Sự cố gắng khiến bông hoa kiệt sức. Buổi sáng, khi bình minh lên, người ta thấy bông hoa màu tím héo rũ. Những cánh của nó nhăn nheo phủ xuống cái cuống gầy. Nó nhợt nhạt, không còn sức sống. Tuy không nói, nhưng bông hoa tím để lại cho chúng ta một sứ điệp: “Này, tôi đã chết rồi… Tuy nhiên luôn cần có một cái gì đó bắt đầu… Sẽ đến một ngày hàng triệu bông hoa sẽ đến đây. Những tảng băng rồi sẽ tan rã, và tại chỗ này sẽ có ánh mặt trời, những ngôi nhà và những đứa trẻ”.
Em ghi nhớ
- Thật dễ để nhận ra rằng thực tế không chỉ là những thứ chúng ta đụng chạm được, thấy được hay sờ được. Đừng quên rằng chúng ta còn có thể suy nghĩ, mơ mộng và tưởng tượng nữa.
- Có những “thứ” vô hình, nhưng rất thực chẳng hạn như tình yêu, sự giận dữ, nỗi đau, niềm thương cảm. Có trọn vẹn một thế giới vô hình ở “bên trong” chúng ta.
- Tâm hồn tôi là một không gian sâu thẳm và bí mật. Là một chỗ rất yên lặng, nhưng trong đó lại vọng lên biết bao tiếng nói.
- Có một bài tập rất dễ mà mỗi người chúng ta đều có thể làm, đó là tìm một góc bình yên, ngồi xuống và nhắm mắt lại, hít thở nhẹ nhàng chậm rãi. Hãy để mọi suy tưởng lộn xộn, mọi lo lắng, mọi bồn chồn ở “bên ngoài”. Sau một lát, những lộn xộn, lo lắng, bồn chồn đó sẽ êm đi và bạn sẽ cảm thấy bên trong mình tràn ngập sự bình an, thanh thản và phong phú.
- Trong Kinh Thánh nhiều lần nói đến việc “quay trở về với con tim”; chúng ta phải làm một cuộc lên đường ngay bên trong bản thân mình. Đó là con đường nội tâm. Con đường ngắn nhất đưa ta đến gặp gỡ Thiên Chúa.
Em cầu nguyện
DẦU CHO ĐÈN TÂM HỒN
Lạy Chúa, con xin Ngài quà tặng cho tâm hồn.
Nếu con mất hút trong những thứ hào nhoáng bên ngoài,
xin hãy đưa con trở về với cõi lòng.
Nếu con nên như điếc lác giữa những con người,
xin hãy làm vọng lên bên trong con những tiếng nói của họ.
Nếu như trong con dậy lên niềm sợ hãi,
xin hãy đặt trong con hạt giống niềm hy vọng.
Lạy Chúa, xin ban tặng cho con dầu của Ngài,
để con có thể luôn giữ cho ngọn đèn con tim của con cháy sáng,
và là ánh sáng cho đường đi của những ai mà con gặp gỡ.
Lạy Chúa, xin hãy giữ cho ánh sáng ngọn đèn tâm hồn con luôn cháy sáng.
(Chuyển dịch từ “La coscienza raccontata ai bambini” của Bruno Ferrero và Anna Peiretti)