💞CÓ MỘT NGÔI TRƯỜNG NHƯ THẾ💐
Con mãi nhớ một ngôi trường rất lạ
Hiệu trưởng trường chúng con gọi bằng Cha
Thầy cô con chung dưới một mái nhà
Như bố mẹ bao thâm tình thắm thiết
Bài học đầu tiên chúng con được biết
Là yêu thương, là nhẫn nại vị tha
Với những đứa chỉ sau quỷ với ma
Trò quậy phá ngày nối ngày không dứt
Nhưng thầy cô vẫn ân cần nỗ lực
Bằng uốn nắn, bằng dạy bảo khuyên răn
Nhọc nhằn vất vả sâu nặng chữ Tâm
Tâm với nghề, Tâm với trò son sắt
Dù khô hanh hay mưa phùn gió bấc
Đường đến trường vẫn in dấu chân cô
Những bước vội, gấp gáp kịp chuyến đò
Khách sang sông hỏi mấy người còn nhớ
Những đêm thâu, miệt mài bên trang vở
Tuổi thanh xuân cô dành trọn tin yêu
Bên bảng đen phấn trắng sớm lại chiều
Gieo hạt giống, ươm mầm xanh hi vọng
Biển ngoài kia dẫu rất dài và rộng
Nhưng sao bằng những độ lượng cô trao
Núi Thái Sơn kia cho dù rất cao
Không sánh được ơn thầy cô dìu dắt
Năm tháng qua đi hao gầy góp nhặt
Từng giọt cần lao thắp sáng ước mơ
Tâm hồn cô đẹp tựa những vần thơ
Bởi trong cô là trái tim của mẹ
Con vững bước trên đôi chân tuổi trẻ
Dong con thuyền khát vọng tiến ra khơi
Dẫu chúng con sẽ đi khắp muôn nơi
Vẫn mãi nhớ là Ngôi Nhà Phước Lộc
Ở nơi ấy chúng con từng được sống
Được săn sóc mỗi giờ học giờ chơi
Ở nơi ấy là cả một bầu trời
Thắm ân tình, xanh mãi một niềm tin.
Ban Truyền Thông TTCKTCN. PHƯỚC LỘC