BÀN TAY NÀO

Đã qua tuổi trưởng thành nhiều năm. Vòng tay đã từng ôm ấp, dẫn dắt nhiều người. Nhưng đôi lúc lòng chùng lại, không phải vì nỗi run sợ trước dòng đời thử thách. Chẳng hạn, lúc này, khi mùa đông trên vùng Regensburg đang khởi đầu với giá lạnh, làm cho da thô ráp, quanh đầu ngón tay, da bong tróc từng mảng, bỗng lăn tăn một nỗi nhớ, rất xa…

Bàn tay nào đã nắm chặt, để gồng mình hết sức cho tôi chào đời?

Bàn tay nào đã không ngại dơ bẩn để giặt từng chiếc tã bọc tôi mỗi ngày?

Bàn tay nào đã miệt mài đưa đẩy từng nhịp võng cho tôi yên giấc?

Bàn tay nào đã nhẹ nhàng vỗ về mỗi khi tôi khóc quấy?

Bàn tay nào đã dịu dàng nâng dậy mỗi khi tôi vấp ngã?

Bàn tay nào đã kiên nhẫn đút cho tôi từng muỗng bột?

Bàn tay nào đã dẫn tôi chập chững đến lớp, từ những ngày đầu bỡ ngỡ?

Bàn tay nào đã cầm lấy tay mềm mại đưa nắn từng nét chữ?

Bàn tay nào đã không mệt mỏi quạt suốt đêm hè oi bức để tôi tròn giấc ngủ?

Bàn tay nào đã ân cần xoa đầu tôi mỗi khi tôi ngoan ngoãn, vâng lời?

Bàn tay nào đã nứt nẻ vì mỗi ngày phải giặt cả thau đồ cao ngất?

Bàn tay nào đã tất bật lo cho tôi từng bữa ăn?

Bàn tay nào đã cứng rắn cho tôi từng nhát roi nên người?

Bàn tay nào đã lo lắng vuốt ve, chăm sóc tôi mỗi khi trái gió, trở trời?

Bàn tay nào đã chai sạn, vất vả bươn chải nuôi tôi khôn lớn?

Bàn tay nào chấp chới cố giữ lấy tay tôi, khi tôi lạnh lùng muốn dứt bỏ?

Bàn tay nào đã đau đớn, run rẩy sau những ngày dài lao tác và bệnh tật?

Bàn tay nào đã ân cần, lưu luyến nắm lấy tay tôi ấp ủ trước khi ra đi mãi mãi?

Chẳng bàn tay nào có thể ấm áp, đáng yêu như bàn tay ấy…

Là bàn tay mẹ đó, mẹ ơi!

Regensburg, ngày 01.11.2013
Nguyễn Trí Hiếu

Visited 5 times, 1 visit(s) today