3. MỘT CUỘC GẶP GỠ BIẾN ĐỔI ĐỜI SỐNG
“Vừa lúc đó, các môn đệ trở về c. Các ông ngạc nhiên vì thấy Người nói chuyện với một phụ nữ. Tuy thế, không ai dám hỏi : “Thầy cần gì vậy ?” Hoặc “Thầy nói gì với chị ấy ?” 28Người phụ nữ để vò nước lại, vào thành và nói với người ta : 29“Đến mà xem : có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm. Ông ấy không phải là Đấng Ki-tô sao ?” 30Họ ra khỏi thành và đến gặp Người..» (…)
“Có nhiều người Sa-ma-ri trong thành đó đã tin vào Đức Giê-su, vì lời người phụ nữ làm chứng : “Ông ấy nói với tôi mọi việc tôi đã làm.” 40Vậy, khi đến gặp Người, dân Sa-ma-ri xin Người ở lại với họ, và Người đã ở lại đó hai ngày. 41Số người tin vì lời Đức Giê-su nói còn đông hơn nữa. 42Họ bảo người phụ nữ : “Không còn phải vì lời chị kể mà chúng tôi tin. Quả thật, chính chúng tôi đã nghe và biết rằng Người thật là Đấng cứu độ trần gian d.”. (Jn 4, 27-30, 39-42).
- Người phụ nữ Samari xuât hiện trong Tin mừng như “người nữ từ Samaria” và một cách rất hữu vị, nàng bỏ đó để biết suối nước hằng sống mà nàng cảm thấy cần phải chạy về và nói cho dân mình điều đã xảy ra cho nàng, và qua việc làm chứng của nàng, có nhiều người đến gần Đức Giêsu.
- Đối với những người ngài gặp, như trong trường hợp người phụ nữ Samaria, Đức Giêsu không cho họ thêm nhiều điều để nghĩ đến hay để biết nhưng đúng hơn cho họ một con đường để tăng trưởng và thay đổi đời sống. Ngay cả “giếng Giacop”, một biểu tượng về sự khôn ngoan đến từ Lề luật, mất đi giá trị của nó và bị thay thế bởi nước hằng sống (bởi nguồn suối).
- Hình ảnh TC xuất hiện trong cuộc gặp gỡ với Đức Giêsu không phải là hình ảnh về một TC bất động, xa lạ, lạnh lùng theo triết học. Trái lại, Đức Giêsu mặc khải ngài như vị TC trao ban sự sống, có thể được gọi là Cha, không cắt mình ra khỏi mọi liên hệ, tìm cách kiểm soát hay chiếm hữu, bởi vì ngài là Thần khí (thờ phượng trong Thần khí và sự thật).
- Kết thúc của cuộc gặp gỡ đi xa hơn điều mà ta đã có thể kỳ vọng cho một kết thúc thông thường, và người phụ nữ trở về đời thường của mình với một thùng đầy nước. Trái lại, chiếc bình mà người phụ nữ để lại vẫn rỗng không để đi và gọi các người trong làng, nói cho chúng ta về một mối lợi chứ không phải sự mất mát.