Đây là tất cả tình trạng vốn có thể kích thích, khuyến khích hay giúp đỡ với sự phân định, và người ta cần đảm nhận mọi tiến trình phân định như Đức Giáo hoàng Phanxicô đề xướng trong lá thư chuẩn bị cho Thượng Hội đồng Giám mục [4], bằng nhận biết, giải thích và chọn lựa [5].
– NHẬN BIẾT [6], trong ánh sáng của điều Thần khí khởi hứng.
- Để có sự trong sáng (rõ ràng) vào những thời khắc cao điểm hay thấp yếu của đời sống; trong những thời kỳ mà có thể xẩy ra một cuộc đấu tranh nội tâm thật sự.
- Để có được tất cả những phẩm tính cảm xúc mà một người có thể có, và gán một tên gọi cho điều mà người ta đang trải nghiệm hay điều mà ta thấy hiện có nơi chính mình.
- Để giữ được “hương vị” mà tôi tìm thấy trong sự hoà hợp hay bất hoà giữa điều tôi kinh nghiệm và điều ở sâu trong lòng tôi.
- Tất cả điều này được soi sáng bởi Lời Chúa mà ta phải suy niệm. Đặt khả năng lắng nghe vào trung tâm; bản tính tình cảm của một người, không chút sợ hãi sự thinh lặng.
- Chấp nhận mọi sự như thành phần của cuộc hành trình tăng trưởng tới sự trưởng thành cá nhân.
– GIẢI THÍCH [7]
- Nghĩa là, hiểu điều Thần khí TC đang gọi một ai để thực hiện qua điều được khơi dậy trong từng người.
- -Giải thích và giải thích chính mình là một công việc rất nhạy cảm vốn đòi hỏi kiên nhẫn, tỉnh thức và ngay cả một tri thức nào đó. Nhất thiết phải ý thức rằng điều kiện hoá về xã hội và tâm lý hiện hữu.
- Nhất thiết phải đối diện với thực tại, va đồng thời không được thoả mãn với cái tối thiểu, hay chỉ giải quyết (xử lý) điều gì là dễ dãi; ý thức về những tặng phẩm và những khả thể tính của ta.
- Một cách tự nhiên trách vụ giải thích này không thể được khai triển nơi một người tin, nơi một người Kitô hữu:
Không đối thoại thực sự với Chúa (đối thoại như người phụ nữ Samari với Đức Giêsu).
Trừ phi tất cả những khả năng của ta được dấn mình (hành động theo một cách thức đến nỗi điều xảy ra thì không phải vô nghĩa, như xảy ra trong tâm hồn của người phụ nữ đối thoại với Đức Giêsu).
Không có sự trợ giúp của một ngườ có kinhnghiệm trong việc lắng nghe Thần khí (người mà trong trường hợp của đoạn tin mừng là chính Đức Giêsu hướng dẫn chị).
– CHỌN LỰA [8]
Rồi đến lúc cá nhân người trẻ, vợ hay chồng…. phải quyết định, khi thực thi sự tự do nhân linh chân chính và trách nhiệm cá nhân.
Người phụ nữ Samari phải quyết định cho chính mình xem phải lãng quên Đức Giêsu và tiếp tục cuộc sống của chị như thể không có gì xảy ra trong cuộc gặp gỡ đó, hoặc phải quyết định cho phép mình được ngài gây ngạc nhiên và can dự tới mức đi gọi những người bạn trong làng bởi vì người này đã chạm đến cõi sâu xa của đời sống nội tâm của chị.
- Sự chọn lựa được thực hiện khi sự phân định được thực thi trong ánh sáng của Thần khí, rất thường mang đến cho ta sự tự do và đồng thời đòi hỏi sự nhất quán trong đời sống.
- Vì lẽ này, ta có thể nói rằng khích lệ mọi người và cách riêng người trẻ thực hiện những chọn lựa đời sống vốn thật sự tự do và trách nhiệm là mục tiêu chung cục của mọi tiến trình nghiêm chỉnh trong hành trình đức tin và trong sự tăng trưởng cá nhân (và trong bất kỳ tác vụ ơn gọi nào mà ta có thể tưởng nghĩ).
Sự phân định – Đức Giáo hoàng nói cho ta – “là khí cụ chính vốn cho phép đảm bảo vị trí bất khả xâm phạm của lượng tâm, mà không giả bộ thay thế nó” [9] chính bởi vì “chúng ta đã được gọi để đạo tạo lương tâm, chứ không phải thay thế nó“[10] theo gương Đức Giêsu trong cuộc đối thoại của ngài với người phụ nữ Samari, đồng hành với chị trên hành trình hướng tới chân lý và đời sống nội tâm của chị.