* Đức Giêsu như chuyên viên về nhân tính, tỏ lộ chính mình thật là chăm chú và đầy quan tâm đến thế giới bên trong của những người mà ngài đang trò chuyện; ngài đọc, học biết tâm hồn họ và biết cách để giải thích chúng.
Những thái độ này của Chúa làm chúng ta hiểu tầm quan trọng của Tặng phẩm phân định.
Trong truyền thống Giáo hội việc thực thi sự phân định được áp dụng trong nhiều hoàn cảnh khác nhau: chẳng hạn, phân định những dấu chỉ thời đại hay phân định nhằm hành động một cách luân lý, hay phân định thiêng liêng để theo một con đường của đời sống Kitô hữu tới tròn đầy, hay sự phân định thiêng liêng khi liên quan đến một vấn đề của ơn gọi hay chọn lựa đời sống.
Trong tất cả những trường hợp này, đối thoại với Chúa và lắng nghe Tiếng của Thánh Thần là cốt yếu; tuy nhiên, có những điều kiện cơ bản tiên quyết mà làm cho sự phân định hơn nữa thành có thể.
- Khởi điểm sẽ là điều mà dẫn cá nhân, người trẻ, cặp vợ chồng hay một người trong họ, cảm thấy nhu cầu cống hiến ý nghĩa cho đời sống mình, để làm nó thành ý nghĩa. Chính trong tình trạng này mà ta trở nên ý thức rằng một cái gì không thật sự ‘ngon lành’. (not really going well).
- Khi ta không cảm thấy tốt đẹp, không sống hài hoà và không tìm được ý nghĩa đầy đủ và thật sự trong điều tạo nên thiết thân với mình, hay với “chúng tôi” trong một hôn ước, trong một gia đình, tình trạng đó có thể nảy sinh từ một “sự trống rỗng hiện sinh”, mà thường dẫn cá nhân tới mất phương hướng và thất vọng.
- Trong những xã hội nơi đó chúng ta sống vốn làm chúng ta sống cuộc đời mình cách bì phu (hời hợt bên ngoài), như thể chúng ta ở trong lồng kính, không có bất kỳ giới hạn hay khiếm khuyết hữu hình nào, không có quyền cũ kỹ (già lão) hay trở nên già lão, bởi vì “đấy là không thích đáng”… hơn bao giờ hết có một nhu cầu về một nền giáo dục khích lệ chiều sâu và một đời sống nội tâm.