Thứ Năm sau Chúa Nhật 3 Mùa Vọng

THÂN MẪU CHÚA TÔI ĐẾN VỚI TÔI
Lc 1, 39-45

Hồi ấy, bà Maria lên đường vội vã, đến miền núi, vào một thành thuộc chi tộc Giuđa. Bà vào nhà ông Dacaria và chào hỏi bà Êlisabét. Bà Êlisabét vừa nghe tiếng bà Maria chào, thì đứa con trong bụng nhảy lên, và bà được trần đầy Thánh Thần, liền kêu lớn tiếng và nói rằng: “Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc. Bởi đâu tôi được phúc này là Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi như vậy? Vì này đây, tai tôi vừa nghe tiếng em chào, thì đứa con trong bụng đã nhảy lên vui sướng. Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.”

SUY NIỆM

Đức Maria nói, “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, và thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi.”

Tôi thực sự cảm thấy buồn mỗi khi nhận quà. Chẳng hạn: Tôi mở một gói quà và trong đó có chứa một chiếc áo len. Suy nghĩ đầu tiên của tôi thường không phải là lòng biết ơn, nhưng lại là những điều khác: tôi có thích phong cách của nó không? Màu sắc có đẹp với tôi không? Tôi có bất cứ quần áo nào để mặc với nó không? Nó sẽ phù hợp với tôi không?

Vài năm trước đây, chồng tôi và tôi cảm thấy bị áp lực bởi những đòi hỏi chuẩn bị ngày lễ Giáng sinh và tìm quà tặng cho sáu đứa con của chúng tôi và các thành viên khác trong gia đình. Chúng tôi quyết định rằng để tiết kiệm thời gian, chúng tôi sẽ mua quà tặng theo ý riêng mình, gói chúng lại và đặt chúng dưới gốc cây. Điều này thực sự chứng tỏ là tiết kiệm thời gian. Không chỉ làm giảm thời gian lãng phí để cố gắng đoán xem nhau muốn gì, kích cỡ nào để có được, và thời gian mua sắm, mà còn là những rắc rối sau khi Giáng sinh về lợi nhuận và trao đổi. Nhược điểm là nó đã làm mất đi nơi chúng tôi sự ngạc nhiên và niềm vui mà chúng ta thường mong muốn khi mở món quà vào ngày Giáng sinh.

Trong Tin mừng, chúng ta có hai người phụ nữ, theo suy nghĩ chung của nhiều người, không có gì nhiều để ăn mừng. Một phụ nữ đã nghĩ là vô sinh đang mong đợi trong những năm cuối đời của cô. Nếu tôi là Êlisabét, tôi sẽ nghĩ, “Thực sự, Chúa ơi, đây là một món quà tuyệt vời 30 năm trước, nhưng bây giờ cơ thể tôi đau và mệt mỏi vì tuổi tác và bây giờ ngài quyết định là thời điểm tốt nhất để ban phước cho tôi có một đứa trẻ?!”. Đức Maria cũng phải chịu đựng được việc sẽ rất dễ bị kết án, không chắc chắn và xấu hổ khi đối diện với việc chưa lấy chồng mà đã làm mẹ. Trái với mong đợi của chúng tôi, cuộc gặp gỡ của hai người bạn không hẹn trước này mang lại trải nghiệm niềm vui lớn lao.

Trong nỗ lực của chúng tôi để đem lại sự ổn định cho cuộc sống của chúng tôi và quản lý nhu cầu nhận thức của những người chúng tôi chăm sóc, chúng tôi đang đóng cửa trước niềm vui thì phải? Khi bị tổn thất, bệnh tật, tàn tật, hoặc bị từ chối, liệu chúng ta có coi nó như quà tặng không? Chính trong những điểm yếu này, Thiên Chúa muốn ở với chúng ta và cho chúng ta niềm vui. Điều tiên quyết là ước muốn mà Maria và Êlisabét mời gọi chúng ta bắt chước đó là: sự cởi mở, chấp nhận sự yếu đuối của chúng ta, tin tưởng trọn vẹn và phó thác vào sự quan phòng của Thiên Chúa.

Amy Dunlap Dickas ’90
Gia Thi, SDB chuyển ngữ


Visited 5 times, 1 visit(s) today