CHÂN PHƯỚC ALEXANDRINA DA COSTA (1904-1955)

Bắt đầu tiến trình phong thánh: 14.01.1967
Tuyên bố Đấng Đáng Kính: 21.12.1995
Phong Chân Phước: 25.04.2004
Lễ kính vào ngày 13.10 hằng năm


Một cô gái năng động, đáng yêu và vui tính

Alexandrina Maria da Costa sinh ngày 30.03.1904 tại Balasar, Bồ Đào Nha. Cô được mẹ chăm sóc nuôi dưỡng trong niềm tin cùng với người em gái là Deolinda. Alexandrina sống trong gia đình cho đến năm lên 7 tuổi, sau đó đã được gởi tới Povoa do Varzin để ở trọ trong gia đình một người thợ mộc, để từ đó cô có thể theo học tiểu học mà cô đã chưa có dịp học khi còn sống tại gia đình ở Balasar. Sau khi trở lại Balasar, cô đã sống nghề nông dân, và vì là một cô gái năng động, đáng yêu và vui tính, cô đã có nhiều bạn bè.

Thương tật do việc nhảy qua cửa sổ để bảo vệ Trinh khiết

Năm lên 14 tuổi, cô đã nhảy từ cửa sổ xuống vườn cạnh nhà để bảo vệ đức trinh khiết khi một số người thanh niên trẻ tính dở trò với cô. Năm năm sau, chấn thương do té ngã trước đó đã khiến cô hoàn toàn bị liệt, và phải nằm liệt giường trong hơn 30 năm. Cô đã được người chị chăm sóc.

Ơn Đặc sủng Sa-lê-diêng trong ước mốn chịu đau khổ vì các linh hồn

Cô đã cầu xin được ơn chữa lành, nhưng Mẹ Thiên Chúa đã ban cho cô ơn chấp nhận chịu đựng sự đau khổ cũng như ước muốn chịu đau khổ để cứu các linh hồn. Ơn đặc sủng Sa-lê-diêng cũng bao gồm cả việc biến mình trở nên của lễ hy sinh, tương tự như nơi cha Beltrami, cha Czartoryski, Variara hay sơ Eusebia. Điều này đã soi sáng và đánh động tâm hồn của cô. Cô đã hiến dâng bản thân mình cho Đức Ki-tô như một của lễ để cầu cho kẻ có tội ăn năn sám hối và cho hòa bình thế giới: “Tôi chẳng có mục đích nào khác hơn là việc làm vinh danh Thiên Chúa và cứu rỗi các linh hồn”.

Không ăn uống gì khác suốt 13 năm, ngoại trừ lãnh nhận Bí tích Thánh Thể

Trong 4 năm (1938-1942), với việc chiến đấu vượt thắng cơn bại liệt, cô đã có thể trỗi dậy khỏi giường, và đã có 182 lần được sống cơn hấp hối của Đức Ki-tô vào mỗi ngày thứ sáu trong 3 giờ chịu đau khổ. Cô đã xin và đã được Đức Thánh Cha Pi-ô XII chấp thuận việc tận hiến thế giới này cho Trái Tim Vẹn Sạch Đức Mẹ vào ngày 31.10.1942. Từ ngày 27.03.1942 cho đến lúc chết, tức 13 năm 7 tháng sau đó, cô đã không ăn uống gì khác ngoại trừ việc lãnh nhận Bí Tích Thánh Thể hằng ngày. Điều này đã được các bác sĩ khác nhau chứng thực một cách khoa học, ngay cả đôi khi theo một cách thức nhắm hạ nhục Alexandrina nữa.

Trở thành Cộng tác viên Sa-lê-diêng

Cô là một nhà thần bí vĩ đại. Trong sự kết hợp thường xuyên với Đức Giê-su ngự trong các nhà chầu trên khắp thế giới, cô đã có những lần ngất trí và có những mạc khải. Thiên Chúa đã quan phòng để một linh mục Sa-lê-diêng, cha Umberto Pasquale, làm cha linh hướng và giữ sổ nhật ký của cô. Rồi cô đã xin trở thành một Cộng tác viên Sa-lê-diêng. Cô nói: “Tôi cảm thấy mình được hiệp thông với các người Sa-lê-diêng và với các anh chị em Cộng tác viên trên khắp thế giới. Tôi muốn thuộc về nhóm cộng tác viên, và dâng mọi đau khổ tôi chịu trong sự hiệp thông với họ, để cứu rỗi các người trẻ! Tôi yêu mến tổ chức này. Tôi yêu mến rất nhiều và sẽ không bao giờ quên được dù có ở dưới đất hay trên trời”.

Hằng ngàn người đã đến bên giường của cô để nhận những lời an ủi từ miệng cô. Vào ngày 13.10.1955, cô đã qua đời tại Balasar và được an táng tại đó, hướng mặt về nhà tạm. Đám đông các người hành hương thường xuyên đến kính viếng nơi này.

Đức Thánh Cha Gioan Phao-lô II đã tuyên phong chân phước cho cô vào ngày 25.04.2004.

Văn Chính, SDB chuyển ngữ


Visited 91 times, 1 visit(s) today