Thứ Năm sau Chúa Nhật 26 Thường Niên

NHƯ CHIÊN CON
Lc 10,1-12

Khi ấy, Chúa chỉ định bảy mươi hai người khác, và sai các ông cứ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính Người sẽ đến. Người bảo các ông: “Lúa chín đầy đồng mà thợ gặt lại ít. Vậy anh em hãy xin chủ mùa gặt sai thợ ra gặt lúa về. Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Ðừng mang theo túi tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: ‘Bình an cho nhà này!’ Nếu ở đó, có ai đáng hưởng bình an, thì bình an của anh em sẽ đến đậu trên người ấy; bằng không, thì bình an đó sẽ quay về với anh em. Hãy ở lại nhà ấy, và người ta cho ăn uống thức gì, thì anh em dùng thức đó, vì làm thợ thì đáng được trả công. Ðừng đi hết nhà nọ đến nhà kia. Vào bất cứ thành nào mà được người ta tiếp đón, thì cứ ăn những gì người ta dọn cho anh em. Hãy chữa những người đau yếu trong thành, và nói với họ: ‘Triều đại Thiên Chúa đã đến gần các ông’. Nhưng vào bất cứ thành nào mà người ta không tiếp đón, thì anh em ra các quảng trường mà nói: ‘Ngay cả bụi trong thành các ông dính chân chúng tôi, chúng tôi cũng xin giũ trả lại các ông. Tuy nhiên các ông phải biết điều này: Triều Ðại Thiên Chúa đã đến gần’. Thầy nói cho anh em hay: trong ngày ấy, thành Xơđom còn được xử khoan hồng hơn thành đó.”

SUY NIỆM

“Chúa Giêsu đã sai các môn đệ từng hai người một đi trước, vào tất cả các thành, các nơi mà chính ngài sẽ đến.” (Lc 10,1)

Vào tháng Bảy vừa qua, chồng tôi và tôi đi hưởng tuần trăng mật tại Icelend. Thật may mắn khi tôi có một người bạn đồng hành bên cạnh sau nhiều chuyến du lịch chỉ riêng một mình. Tôi đã có người trông giúp hành lý khi tôi đi vào phòng tắm; có người giúp tôi tìm chính xác trên bản đồ những con đường tôi cần đến; có người đứng với tôi trên đỉnh núi khi nhìn xuống thác nước và quan sát cầu vòng – người mà tôi có thể quay lại và nói, Wow. Bạn có tin vào điều này không? Bạn có từng trải nghiệm những gì tôi đang tận hưởng không? Bạn có cảm nhận được vẻ đẹp của không gian và thời gian như thế chưa?

Chúa Giêsu đã sai các môn đệ đi từng hai người một.

Chúng ta thường nhận ra chính mình ở một nơi khác. Chúng ta bắt đầu một công việc và chưa biết bất cứ ai trong công ty; chúng ta chuyển đến một ngôi nhà mới và chưa biết người nào trong khu xóm. Khi chúng ta đối diện với những tình huống như thế, tất cả những gì chúng ta phải làm là quan sát xung quanh và tìm ra người mà Chúa Giêsu đã gửi đến cho chúng ta trên hành trình: những đồng nghiệp dành thời gian để giải thích về hệ thống biên chế và mời chúng ta tận hưởng những giây phút hạnh phúc với việc nghỉ ngơi trong văn phòng, hoặc người hàng xóm giải thích về sự liên đới với chủ nhà và mời chúng ta đến nấu ăn trong dịp lễ hội Halloween. Điều đó có vẻ không rõ ràng, nhưng Chúa Giêsu luôn luôn gửi đến giúp đỡ chúng ta.

Hãy nhớ rằng, Chúa Giêsu đã sai Thần Khí của Ngài để trở thành bạn đồng hành trung thành của chúng ta. Chúng ta không đơn độc. Thách đố đối với chúng ta là làm thế nào để nhận ra những người khác dường như đơn độc trên hành trình của họ và trở thành người cộng sự với họ; để nhớ rằng, chúng ta đã là “cô gái mới” trong văn phòng và dành thời gian bận rộn trong ngày của chúng ta để giải thích về chiếc máy photo cho một gã bù nhìn.

Hôm nay chúng ta có thể nhận ra ai đó đang cần một người bạn, hãy đề nghị với họ về sự hiện diện của Chúa Giêsu bằng cách dành thời gian để đi với họ đến “những nơi mà họ muốn đi”.

MaryPat (Smith) Harms ’07
Gia Thi, SDB chuyển ngữ


Visited 10 times, 1 visit(s) today