Từ một kinh nghiệm khó quên được sinh ra từ thông điệp của tình yêu và lòng biết ơn đến người dân của Damascus và Aleppo.
Chúng con thân mến,
Hôm nay cha nói với chúng con về một món quà mà cha nhận đã được ở Syria – chính xác là ở Damascus – vào cùng ngày, qua đó, một con bồ câu màu trắng biểu hiện cho sự hòa bình được thả tự do vào cuối ngày trong Thánh lễ tại Nguyện xá. Đúng lúc đó, một súng cối đã rơi ngay vào trong cùng một quảng trường, chỉ tối hôm trước, chúng tôi đã đứng với các anh em SDB và các sinh động viên trẻ.
Chúng tôi đã nói lên niềm tin của mình rằng hòa bình đã gần, khi mà mười lăm ngày đã trôi qua mà không có cuộc oanh tạc và dường như mọi thứ đã kết thúc. Nhưng điều đó không phải như thế. Những người có được sự chú ý khác – không giống như những người trong số những người hèn mọn mà cha đã gặp.
Họ đã chào đón chúng tôi từ ngày hôm trước như thể họ đang tổ chức một ngày đại lễ. Họ đã hy vọng trong nhiều tháng và nhiều tháng đó sẽ có thể Bề Trên Cả đến thăm họ – và chúng tôi đã thực hiện nó. Đó là một chuyến đi dài, nhưng cuối cùng chúng tôi đã đến được cổng Damascus – điểm dừng đầu tiên và đầy ý nghĩa trong hành trình của chúng tôi.
Có niềm vui lớn lao trong Nguyện xá Salêdiêng ở Damascus. Hơn 500 các em thiếu nhi nam nữ, các thanh thiếu niên, và các bạn trẻ đã có mặt ở đó cho Thánh lễ tối nay. Trong số đó có một nhóm 150 sinh động viên, sinh viên đại học, ho như là sự sống và linh hồn trong việc sinh động tại Nguyện xá này, nơi quy tụ hơn 1.000 trẻ em ở mọi lứa tuổi từ những nơi rất xa thành phố. Những việc phi thường này đang xảy ra ở Aleppo – với sự khác biệt hơn 72% của Aleppo đã bị phá hủy và nằm trong đống đổ nát.
Vào cuối Thánh lễ ở Damascus, họ tặng cha một món quà. Họ mang đến cho cha một dây Stola rất đẹp và nói rằng, họ hy vọng cha sẽ đeo nó trong các buổi cử hành Thánh lễ ở những nơi khác trên thế giới. Họ chỉ cho cha những từ trong tiếng Ả Rập được viết trên đó rằng: “Đừng quên cầu nguyện cho chúng tôi”.
Món quà này và những lời trên nó chạm vào trái tim cha đến mức, từ thời điểm đó, cha đã đeo nó trong tất cả các Thánh lễ mà cha đã hứa, ở những nơi khác nhau mà cha viếng thăm: Tijuana, Mexico; Chaco Paraguay; Uruguay; và Rijeka, Croatia.
Ở khắp nơi, trong tất cả các nơi Salêdiêng mà cha đến, cha giải thích và nhận xét về cuộc gặp gỡ mà cha đã có ở Damascus, món quà và thỉnh cầu của họ với cha. Đồng thời, cha kể lại tất cả những gì cha gặp nơi những người Salêdiêng và Con Đức Mẹ Phù hộ các Giáo hữu mà cha đã trải qua trong vài ngày, cũng như những gì cha gặp nơi các sinh động trẻ thực sự hấp dẫn và trong rất nhiều gia đình qua những đau khổ và mất mát, nhưng tràn đầy sức sống và hy vọng.
Chúng con có biết những gì cha đã gặp không?
1. Cha đã gặp được phẩm giá. Phẩm giá của những người nghèo, phẩm giá của những người cảm thấy bị chôn vùi bởi hoàn cảnh không phải do họ gây ra và trong đó họ không có chọn lựa, nhưng trong đó họ bị đắm chìm, đắm chìm hoàn toàn, nhưng không thể chọn lựa bất cứ gì khác, hoặc để ra khỏi đó cho đến khi những người khác quyết định rằng tất cả nên kết thúc. Tuy nhiên, họ mang phẩm giá tuyệt vời, với một cái nhìn sâu sắc để gióng lên tiếng nói.
2. Cha bắt gặp hầu hết những khuôn mặt xinh đẹp và trìu mến. Những sinh động viên trẻ trung này tạo nên một hiệu quả thấy rõ khi họ mỉm cười – vì họ muốn các trẻ em tìm thấy một nơi nghỉ ngơi thoải mái đơn sơ ở Nguyện xá trong một vài giờ, mà họ có thể để lại đằng sau nỗi sợ chiến tranh, súng cối và sự hủy diệt.
Điều này khiến cha nhớ lại bộ phim Cuộc sống thì tốt đẹp, trong đó người cha tuyệt vời này giúp con trai ông – cả hai đều bị giam trong trại tập trung cùng với mẹ – tin tưởng rằng cậu bé đang tham gia vào một trò chơi và cuộc phiêu lưu thú vị, và hãy sống nếu như nó là như vậy.
Các hội viên Salêdiêng và các chị em FMA của chúng ta, cùng với những sinh động viên trẻ này, đang làm mọi thứ có thể để chiến tranh và sự hủy diệt sẽ không có ‘những lời cuối cùng’. Đây không phải là trò chơi thú vị như trong phim. Tuy nhiên, Cha nhận thấy rằng họ không đồng ý cho phép các viên đạn và sự hủy diệt để lại dấu ấn trên cuộc sống của họ mãi mãi.
3. Cha đã gặp một cảm thức tuyệt vời về sự hy vọng
Đây là từ thích hợp cho những cảm xúc xảy ra nơi cha khi họ nói với cha, “Don Angel, chúng con không sợ vì chúng con tràn đầy đức tin và hy vọng”. Rồi họ nói rằng “những lời cuối cùng” không phải là chiến tranh cũng không phải sự hủy diệt. Không – cuộc sống, cuộc sống của chúng con, đức tin mà chúng con có, mong muốn sống và làm cho vùng đất này trở nên một đất nước xinh đẹp là ‘những từ cuối cùng’. Những người trẻ đã nói với cha điều này cũng đã nói thêm với cha, trong nhiều tình thế, họ đã mất nhà của họ, và rồi một phụ huynh hoặc anh trai hoặc em gái đã thiệt mạng và chết vì một viên đạn vượt qua đường mòn của họ.
4. Cha cũng khám phá ra rằng, họ có một cảm thức sâu sắc về sự cảm thông và tình huynh đệ. Cha có thể đảm bảo với chúng con rằng, ngay cả trước khi gặp họ, cha cảm thấy rất gần gũi với họ và thân thiết với các hội viên Salêdiêng và các chị em FMA và những người trẻ kỳ diệu này nơi trái tim cha. Sau khi đến để gặp họ, đã nhìn thấy nụ cười của họ, và sau đó nhận ra được những cảm xúc của họ thể hiện sự tự tin và rất nhiều tình cảm, bây giờ cha giữ họ gần hơn trong trái tim cha, và không một ngày nào trôi qua mà cha không giữ họ trong lời cầu nguyện của cha.
Sau những ngày này ở Damascus, với nỗi buồn và đau khổ, trong khi vẫn còn nhiều tên lửa rơi xuống đó, chúng tôi đến Aleppo. Ở đó, chúng tôi đã gặp các anh em Salêdiêng và các FMA khác, và những người trẻ và gia đình của họ, những đứa trẻ của nguyện xá, những người, như tại Damascus, tiếp tục cảm thấy có lý do để hy vọng. Đây là những cuộc gặp gỡ không thể nào quên, những giây phút khó quên của lời cầu nguyện và của gia đình Salêdiêng. Tốt đẹp là những lời hứa được thực hiện bởi 13 Cộng tác viên Salêdiêng. Cha đã trải qua một lần nữa nỗi đau của sự mất mát nơi những người thân yêu của họ và của sự hủy diệt toàn bộ và trọn vẹn nơi đây mà trước kia là thành phố xinh đẹp. Tuy nhiên, cha lại bắt gặp phẩm giá, sức mạnh, hy vọng và đức tin.
Một chi tiết nhỏ không thể lãng quên đó là: nhân dịp này, dù không có món quà là dây stola đẹp với một câu nói bằng tiếng Ả Rập trên nó, nhưng có cái gì khác mà cha cảm nhận với cảm xúc khi nó làm tan biến sự nghi ngờ bên trong nơi cha và khiến cha không thể nói nên lời. Cha đang nói về thời điểm mà Giám đốc nhà nguyện xá Salêdiêng đã mang đến cho cha tất cả các em thiếu nhi, những bạn trẻ, và những gia đình đã tích góp tiền trong một thời gian dài để gửi đến những nơi nghèo khổ hơn, những nơi diễn ra nhiều cuộc xung đột hơn – hỏi cha xem những nơi như vậy có tồn tại không.
Họ mang đến cho cha tất cả những gì họ có, trong khi những ngôi nhà của họ nằm trong đống đổ nát. Họ cho cha $ 200.00 – một thứ có vẻ như là một kho báu thật sự – giống như những người mà cha đã mang nó đến nguyện xá Salêdiêng tại bán đảo ở biên giới Tijuana. Những người tốt của Tijuana ngay lập tức tiếp xúc với anh chị em của họ ở Aleppo. Những người nghèo thấu hiểu nhau rất tốt bởi vì họ nói cùng một ngôn ngữ – đó là lòng nhân đạo đích thực.
Những người bạn đáng mến của cha, ở đó chúng con sẽ có điều đó. Đây là những gì cha trải nghiệm trong cuộc gặp gỡ với những người đã không đánh mất phẩm giá và hy vọng của họ, hoặc đức tin của họ. Sự trìu mến này bay đến Damascus và Aleppo, nơi nhiều trái tim sẽ cảm thấy bao bọc chở che.
Gia Thi, SDB chuyển ngữ