Các Giám mục Venezuela mong muốn các nhà lãnh đạo chính trị đặt con người vào trung tâm

“Giáo Hội, với sứ mệnh thần linh được Chúa Kitô chỉ rõ trong Tin mừng, không có ý định thay thế vai trò của mình và trong ơn gọi của mình như những người nhận biết và điều khiển Chính trị. Giáo hội không có ước muốn thống trị bối cảnh xã hội, cũng không trở thành một nhân tố của chính phủ hay phe đối lập. Tuy nhiên, Giáo hội khuyến khích các giáo dân, giáo dục và nhận thức về quyền và nghĩa vụ của công dân, để làm cho tiếng nói của họ được lắng nghe và để can thiệp tích cực vào đấu trường chính trị, để các nguyên tắc đạo đức và giá trị cao đẹp mà đức tin Kitô giáo chuyển giao cho chúng ta tiếp tục được sống trong môi trường công cộng và chuyển thành các công việc có lợi ích chung”.

Đây là những gì mà các Giám mục Venezuela đã viết trong lời thúc giục có tựa đề “Đừng sợ, Ta ở cùng ngươi” (Is 41,10), được công bố vào cuối Hội nghị chung của Hội đồng Giám mục, được tổ chức từ ngày 7 đến ngày 11 tháng 7, trong đó các Giám mục phân tích các vấn đề mục vụ chính, hướng cái nhìn của họ vào đất nước và vào “tình hình cụ thể của nó, không sợ sai lầm mà chúng ta mô tả là ‘nỗi đau khổ tột cùng’ (Rev 12,7-12), làm ảnh hưởng đến cuộc sống của Venezuela và làm tổn hại nghiêm trọng tương lai của họ”, theo Fides News Agency.

Tập trung vào tình hình chính trị, thông điệp, gửi cho Fides, đã nói: “Trách nhiệm chính cho cuộc khủng hoảng mà chúng ta đang trải qua là chính phủ quốc gia, đưa kế hoạch chính trị của nó trước bất kỳ sự cân nhắc nào khác, bao gồm cả vấn đề nhân đạo; vì những chính sách tài chính sai lầm, vì thái độ khinh thị đối với hoạt động sản xuất và tài sản cá nhân, vì khuynh hướng không đổi của nó gây trở ngại theo cách của những người sẵn sàng giải quyết một số vấn đề hiện tại. Chính phủ xuất hiện trước nạn nhân của các cuộc diễn tập bên ngoài cũng như bên trong đất nước. Điều này chẳng là gì ngoài lời thú nhận về sự bất lực của chính mình để điều hành đất nước”.

Như đã nêu trong lời tuyên bố ngày 23 tháng 4, tình hình ngày càng nghiêm trọng trong mọi lĩnh vực của đời sống xã hội, vì lý do này, các Giám mục viết: “Cần ưu tiên trong hành động của chính phủ và các tổ chức công và tư, cho công dân, tới Venezuela, cho đàn ông và phụ nữ bị đau khổ. Phớt lờ mọi người, nói quá đáng tên họ, biến đổi giảm khái niệm này thành định kiến ​​chính trị hay ý thức hệ, là những cám dỗ của chế độ độc tài, luôn luôn kết thúc bằng cách khinh thường phẩm giá của con người”.

Việc chưng cầu ý dân vào cuối tháng 5, mặc dù có nhiều tiếng nói – kể cả các Giám mục – cảnh báo về tính bất hợp pháp của nó, “chỉ phục vụ để mở rộng nhiệm vụ của chủ quyền hiện tại. Việc không tham gia bỏ phiếu cao chưa từng có trong quá trình bầu cử tổng thống, là một thông điệp im lặng đã bị từ chối, nhằm vào những người cố gắng áp đặt một hệ tư tưởng toàn trị, chống lại ý kiến ​​của đa số dân chúng”.

Việc đòi hỏi thúc giục tôn trọng quyền tự do cơ bản của người Venezuela để bầu những người cai trị trong cuộc cạnh tranh bầu cử trong sạch, không có sự thao túng hay thiên vị, và lên án “thái độ kiêu ngạo, chủ nghĩa độc tài và lạm dụng quyền lực, chẳng hạn như vi phạm nhân quyền liên tục”, cảnh báo rằng “Giáo hội không khuyến khích sự khao khát trả thù hoặc trả đũa, nhưng nó cũng không khuyến khích việc không trừng phạt vì những tội ác đe dọa tính mạng, phẩm giá con người và các quyền cơ bản”.

Do đó các Giám mục nhấn mạnh: “Venezuela cần một nhà lãnh đạo chính trị đưa người dân Venezuela vào trung tâm của việc suy nghĩ và hành động của mình, nhận thức được rằng ngoài quyền kiểm soát quyền lực, chính trị còn là công việc của những người được thúc đẩy bởi các nguyên tắc cao thượng và đạo đức, biết cách đặt mình trong việc phục vụ công dân chứ không phải những lợi ích nhỏ nhặt. Các nhà lãnh đạo đối lập phải cung cấp cho mọi người sự lựa chọn để thay đổi và làm việc tích cực hơn cho hạnh phúc của họ”.

Hiện tượng đáng chú ý của việc di dân cũng được trích dẫn. Các Giám mục nhắc lại: “Lời của Thiên Chúa bảo đảm với chúng ta rằng Thiên Chúa luôn ở bên dân của Ngài, đặc biệt là trong những giờ khó khăn nhất… những thử thách, thất vọng và cay đắng của cuộc sống không phải là dấu hiệu của sự bỏ rơi của Ngài, nhưng họ cũng có thể có một cơ hội cho sự phát triển và sự cứu rỗi ”. Trong phần cuối cùng, các Giám mục khích lệ tiếp tục công việc đoàn kết đối với những người nghèo nhất và không mất hy vọng: “Chúng ta không bao giờ được nản chí bởi những thách thức của một hiện tại không chắc chắn và khó khăn: trái lại, hãy đặt niềm tin của chúng ta vào Thiên Chúa,  Đấng sẽ cho chúng ta sức mạnh để làm chứng ​​và thực thi điều tốt lành, chúng ta củng cố những đòi hỏi với việc ủng hộ công lý và tự do”.

Gia Thi, SDB chuyển ngữ

Visited 3 times, 1 visit(s) today